Không Phân Biệt – Giác Ngộ Hay Si Mê? “Không phân biệt.” Ba chữ này, ngày nay, được xem như dấu hiệu tối cao của giác ngộ. Nhưng trong kinh tạng, Đức Phật gọi đúng kiểu tư duy này là… một loại tà kiến. Ngài gọi nó là Amarāvikkhepavāda. Dịch thẳng: Con Lươn Luận. Kinh Phạm Võng được ví như một chiếc lưới tối thượng, nơi bất kỳ loại tà kiến nào dù tinh vi đến đâu cũng không thể lọt thoát. Đức Phật ví toàn bộ 62 loại tà kiến như những sinh vật bị mắc trong một tấm lưới khổng lồ, bao trùm cả thế gian. Có kẻ mắc lưới vì chấp thường. Có kẻ mắc lưới vì chấp đoạn. Có kẻ mắc lưới vì suy đoán vũ trụ. Còn con lươn thì sao? Nó luồn. Nó trượt. Nó né mọi mắt lưới bằng cách nói: “không phải thế”, “cũng không phải không thế”, “vượt nhị nguyên”, “bất khả thuyết”. Nhưng kết cục thì không khác: c on lươn vẫn nằm gọn trong Phạm Võng. Giống như Tôn Ngộ Không: dù có 72 thần thông, nhảy một cái mười vạn tám ngàn dặ...